Trong cuộc sống không ít người cho rằng: “Đồng tiền là tất cả. Không tiền là không thể sống, không ai cứu mình”. Tôi không nghĩ vậy, bởi ngay từ nhỏ, khi vừa bước vào đời, tôi đã có hai bài học lớn, đến tận bây giờ tôi vẫn không thể nào quên được.
Cuộc sống
Cách nay hơn 30 năm, lúc tôi mới 10 tuổi, gia đình gặp nhiều khó khăn, mẹ thì bệnh triền miên, một mình ba tôi phải lo trang trải cuộc sống nhưng cũng không đủ. Tôi và nhỏ em gái phải đội từng mâm khoai lang đi khắp xóm, mỗi ngày cũng kiếm được vài chục ngàn đồng phụ giúp ba mẹ. Thường thì, chỉ chừng 3 giờ là anh em chúng tôi mỗi đứa cũng bán hết 50 xâu khoai lang.
Vậy mà hôm đó, trời tháng 8 mưa dầm không ngớt hạt, tôi đội mâm khoai lang đi hơn 3 cây số mà chẳng ai mua lấy một xâu. Lạnh, bán ế khiến tôi thật sự chán nản. đường trơn, nguyên cả mâm khoai lang và tôi ngã xuống đất bùn. Tôi chỉ biết khóc. May quá, có một người phụ nữ trạc 50 tuổi chạy ra đỡ tôi lên.
Rồi bà giúp tôi rửa từng củ khoai lang. Trời! Khoai lang nấu chín mà đem rửa làm sao bán cho ai được nữa. Vậy mà, người phụ nữ tốt bụng ấy chạy đến hàng xóm năn nỉ từng người mua hộ khoai lang. 50 xâu khoai lang được bà con nơi đây mua giúp hết. Một cảm giác vừa buồn vừa vui hòa quyện trong tôi.
Câu chuyện thứ hai vào một buổi sáng năm 1985, như thường lệ, tôi vẫn đạp xe đi bán cà rem. Nhưng hôm đó, không hiểu sao tôi bán đắt hàng gấp 10 lần ngày thường. Cầm mớ tiền về khoe với mẹ: “Vậy là có gạo để ăn trong 10 ngày, mẹ không phải chờ con đi bán về rồi đi đong gạo nữa đâu!”. Mẹ tôi mếu máo: “Hôm nay đổi tiền, đâu có ai bán thứ gì mà mua, con ơi”. Bao nhiêu niềm vui trong tôi đều tắt ngúm. Tôi choáng váng! Cầm xấp tiền trên tay mà phải nhịn đói!
Mẹ tôi chợt nhớ bà hàng xóm có gánh cơm bán dạo, liền chạy mua về cho cả nhà ăn đỡ qua ngày. Nhưng hỡi ơi! Bà vừa bán hết cơm nhưng bà nói: “Chị này, còn miếng cơm cháy, chị lấy về cho mấy cháu ăn đỡ vậy”. Nhai miếng cơm cháy của bà hàng xóm cho, tôi ứa nước mắt.
Tôi luôn nghĩ về hai bài học này: Tình người quý lắm! Đồng tiền không thể sánh được những nghĩa cử cao đẹp của con người dành cho nhau. Vì vậy, lúc nào tôi cũng tự nhủ với lòng: Phải biết quý trọng những tình cảm chân thành mà mọi người dành cho nhau.
Theo NLD