Tác giả: Amy Yamada
Thể loại: Tuyển tập truyện ngắn
Đối tượng: tất cả bạn đọc
Dịch giả: Hương Vân
Dịch giả: Hương Vân
Số trang: 235
Giá sách: 40.000VND
Truyện ngắn “Tổ ấm” trong tập truyện phong vị tuyệt vời đưa chúng ta đến với câu chuyện tình sâu sắc và đầy cảm động giữa chàng trai làm công việc vệ sinh bể nước và cô gái Mako có hoàn cảnh đáng thương.
Cũng trong tập truyện ấy, tôi thấy lòng mình thoáng xúc động về câu chuyện một cô gái bỏ người chồng giàu có để đến với một anh công nhân vệ sinh. Chỉ với hơn 30 trang sách, Amy Yamada đã viết nên một thiên tình sử nhẹ nhàng của hai nửa trái tim đã tìm được con đường để đến với nhau. Nơi ấy, những mảnh đời bình dị thể hiện tình yêu nồng ấm bằng những cách đơn giản, dung dị nhưng được thực hiện bằng cả một con tim chân thành.
Một câu hỏi đặt ra là tại sao một cô gái lấy được một ông chồng thuộc tầng lớp thượng lưu lại dám từ bỏ cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối để đến với một anh chàng nghèo rớt mồng tơi ?
cuộc sống
Quả là một nghịch lý. Nhưng bạn sẽ nhận ra chẳng có gì là nghịch lý nếu trong chốn lầu son gác tía ấy, người phụ nữ không tìm thấy một chỗ đứng và tình yêu cho chính mình. Quyết định ra đi ấy đã là một hành động đầy can đảm, mạnh mẽ của người con gái không nghề nghiệp, không vị thế trong xã hội. Cô rời xa ngôi nhà “của mình” để không trở thành “một thứ phế phẩm nhạt nhẽo”, ra đi để không là một kẻ hèn nhát, nơi “chẳng ai coi trọng ý kiến” của cô. Và chính nhờ quyết định cương quyết đó, cô gái Mimi-chan ấy đã tìm được một cuộc sống hạnh phúc, cùng với người đàn ông của đời mình.
Mimi-chan gặp người đàn ông làm nghề vệ sinh tại một bãi tập kết rác, khi anh đang thu gom rác lên xe. Cô thấy nơi người đàn ông đó có gì hay ho vậy nhỉ? Người đàn ông mà mọi người chỉ cần biết đến công việc của anh là đã thấy ngán ngẩm rồi. Công việc mà có những người đồng nghiệp phải nói dối là làm công chức hay một công việc gì đại loại như thế. Thế mà, trong hoàn cảnh không lấy gì lãng mạn như thế, Mimi-chan đã nhìn thấy sự rung động của con tim, niềm hy vọng cô đã đánh mất từ lâu. Chỉ cần nghĩ đến việc được gặp anh công nhân vệ sinh mỗi buổi sáng tại bãi tập kết rác là Mimi-chan đã hồi hộp. Mỗi sáng, cô được háo hức nhìn ngắm một đôi tay khéo léo gom rác và nhận thấy đó là niềm hạnh phúc.
Thề rồi, họ đến với nhau như không gì có thể chia cắt được. Cô được chàng trai ấy cưu mang và sung sướng vì cảm nhận giá trị của bản thân đối với người khác. Đối với Mimi-chan, niềm hạnh phúc lớn nhất là được nấu ăn cho Kou. Theo dõi câu chuyện, người đọc dường như cảm nhận được từng động tác tỉ mĩ của cô khi nấu những món ăn cho anh như thể cô đặt trọn tâm hồn và tình yêu vào đó. “Đôi khi vì quan hệ xã giao mà anh phải đi nhậu cùng mấy tay tài xế hay công nhân khác. Khi ấy, thay vì nấu bữa tối, tôi chỉ làm món ăn đêm. Nhưng tuyệt nhiên không vì thế mà tôi nấu nướng qua loa. Cơ thể anh là do tôi tạo nên. Chỉ hơi ấm bốc lên từ đồ ăn tôi nấu mới sưởi ấm cơ thể anh. Đó là trách nhiệm của tôi.” Vì thế, khi trước khi nấu ăn, cô luôn rửa tay kỹ lưỡng bằng xà phòng. Tất cả những thực phẩm cô mua, nào hành, cần tay, cà rốt, khoai tây, cải bó xôi, cà chua…đều mua ở siêu thị và được gói ni lông cẩn thận. Mỗi khâu nấu ăn đều được cô thực hiện bằng một sự chăm chút và trân trọng.
Một người bạn của tôi nhận xét rằng nên lấy người phụ nữ nào thích công việc nấu ăn. Đó chỉ là một nhận định chủ quan thôi nhưng tôi cảm thấy điều đó khá đúng trong trường hợp này. Nhưng hơn thế nữa, người đọc có lẽ sẽ thấm thía tình yêu mộc mạc, chân tình của một người phụ nữ này qua công việc nấu ăn cô đang thực hiện. Không đơn giản đó là một sở thích mà còn là niềm hạnh phúc nếu chúng dùng để diễn tả tình yêu. “Dường như đối với anh, tất cả những món tôi nấu đều là món riêng của Mimi-chan thì phải. Kou chưa bao giờ đi du lịch nước ngoài. Bởi anh không dư dả tiền bạc lẫn thời gian,…Tôi không thể giúp anh vượt qua điều đó, mà chỉ có cách nấu món ăn của các nước trên thế giới cho anh. Sau này nếu có khi nào đó anh lang thang ra nước ngoài mà không có tôi, chắc chắn anh sẽ gặp những món mà từ trước đến nay đều nghĩ là do Mimi-chan sáng tạo ra.”
Dường như mọi thứ đến từ trái tim sẽ đến trái tim. Mimi-chan càng thích thú khi sản phẩm tình yêu của mình được Lou đón nhận cách trân trọng. Lou nếm từng món ăn với niềm vui sướng và khen ngợi “Giỏi quá, đúng là bản lĩnh phụ nữ!” “Mimi-chan đúng là công dân kiểu mẫu”. Anh chính là người phát hiện ra khả năng đã bị chôn vùi ấy của Mimi-chan. Bởi trước khi gặp Lou, cô chưa từng biết đến cảm giác được đón nhận và tôn trọng như thế.
“Khi ấy tôi nhớ chồng mình có những món chỉ thích được mẹ nấu cho. Dẫu tôi có nấu cẩn thận thế nào cũng chưa bao giờ vừa miệng anh ta. Tôi luôn cố nấu theo đúng công thức, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện những thứ mình nấu sẽ trở thành máu thịt của chồng. Tôi chỉ nấu ăn như đang làm thí nghiệm pha các chất hóa học với nhau, thái rau thái thịt chẳng khác gì đang cắt quần áo theo mẫu có sẵn. Thật là một người vợ nhạt nhẽo. Không yêu mà vẫn kết hôn nên mới thành ra như vậy. Chỉ biết lựa chọn đối phương theo một mớ tiêu chuẩn sẵn có sẽ gặp phải cảnh bản ăn tẻ nhạt như thế đấy. Thật đáng thương cho ông chồng nông nổi của tôi!”
Tình yêu làm cho cuộc sống trở nên thi vị hơn, đúng không bạn? “Tình yêu làm cho người ta tăng khả năng sáng tạo hơn” – Một đồng nghiệp của tôi chia sẻ. Tôi thấy điều đó thật chí lý. Có tình yêu, người ta sẽ nghĩ ra muôn ngàn cách để diễn tả tình yêu của mình với người khác. Và ngược lại, người ta cũng dễ dàng cảm nhận tình yêu người khác dành cho mình. Thêm một chút gia vị tình yêu cho món ăn và cho cả cuộc sống của mình bạn nhé!