Từ lúc nhỏ đến giờ, mình chả bao giờ quan tâm đến con đường thường đi, mình chỉ nhớ đường từ nhà đến trường là con đường dài ngoằn nghèo, đưa mình tiếp cận những kiến thức cuộc sống mà thôi.
Thiên Trang
Ngày xưa, mình thường đi học bằng phương tiện “ca lô hai chân”, đi thoăn thoắt và ca hát nghêu ngao. Hình ảnh mà gần đây mình tìm hoài chả thấy ở hai đứa cháu nhỏ yêu quý của mình… Mình thích đi bộ trên con đường từ nhà đến trường dù ngày xưa nó không được tráng nhiều xi măng như bây giờ. Trời mưa hay nắng, nó đều hằn sâu những dấu chân của mình. Con đường mỗi khi trời mưa thì trơn trợt, trời nắng thì bụi mịt mù.
Ngày xưa, bọn mình chả có khẩu trang đeo, bụi thì lấy tay hay nón che lại và chờ cơn bụi đi qua. Bây giờ, mấy bé từ nhỏ đã được ba mẹ cho đeo chiếc khăn mỏng xinh xinh khi ra đường mà con đường đâu còn bụi mịt mờ như ngày xưa nữa.
Đường đã đẹp hơn nhưng sao mình thấy chông chênh thế? Mình đi đến con đường để tiếp cận cuộc sống hàng ngày nhưng luôn thấy luống cuống, vụng về và chồn chân. Con đường hình như không bằng phẳng với mình, nó luôn chông gai và đầy dốc thẳng. Người ta thường nói khi vượt qua cơn dốc đời mình thì mình sẽ thấy lòng lâng lâng nhẹ nhàng, thoải mái mà muốn được thế thì phải đi qua cái dốc ấy đã.
Khi chạm mốc tuổi 30, ta cảm thấy mình đã gần đến đoạn dốc của cuộc đời. Cái gì sẽ đợi mình ở bên kia sau khi vượt dốc cao và thẳng đứng nhỉ? Nếu là bạn thì bạn sẽ mong cái gì hiện ra trước mắt sau khi vượt dốc? Đôi khi mình mệt mỏi quá, chả thèm đoán hay mong đợi điều gì ở tương lai. Tương lai là cái gì nhỉ? Nó ra sao và sẽ như mình mong muốn không?
Mình là người luôn lập kế hoạch cho mọi thứ từ cuộc sống và công việc. Có lúc thấy lòng nhẹ nhàng, căng thẳng nếu chưa hoàn thành kế hoạch. Người ta thường nói: “Người không có kế hoạch thì sẽ không có tương lai như mình mong muốn”.
Mình thì nghĩ đơn giản lắm! Chỉ mong bên kia dốc sẽ có những khóm hoa nở nhỏ bên đường. Người người cư xử với nhau nhẹ nhàng, giá trị nhân văn được trân trọng và giữ gìn. Hai bé con nhà mình sẽ sống trong môi trường trong lành và đáng yêu, được đi trên con đường nở đầy hoa và ánh nắng đón bé tung tăng đến trường.
Nguồn Ngôi sao