Mỗi người đều có sự định nghĩa tình yêu cho riêng mình. Nên trong tình yêu, không có tình yêu nào là tội lỗi và bệnh hoạn cả, vì định nghĩa của mỗi người mỗi khác mà thôi. Cùng đọc truyện ngắn sau để xem định nghĩa tình yêu của một viên sỏi là như thế nào bạn nhé!
Ngày xưa thật xưa, có một cô bé sống cùng cha mẹ trong một khu làng nọ . Cả nhà ba người sống với nhau rất hạnh phúc . Hằng ngày cô bé giúp mẹ nấu ăn, giặt giũ . Cô bé rất hiếu thảo nên được mọi người thương mến, và có rất nhiều người muốn hỏi cưới cô bé làm vợ. Nhưng lạ một điều, cô bé dửng dưng với họ . Trong trái tim cô bé, hình như không có tình yêu, nó lờ mờ như làn sương của buổi sáng, và cô bé không thể gã cho một ai nếu không định nghĩa được tình yêu.
Một hôm, cô bé đang giúp mẹ nấu cơm thì cô bé nghe tiếng mọi người trong làng la lên. Cô bé chạy ra xem, và thấy người ta đưa hai người con gái bỏ vào trong cái lồng . Cô bé biết họ, vì họ ở cách nhà cô bé chỉ 2 con đường mà thôi. Cô bé chạy lại hỏi bạn thì mới biết vì sao họ bị như vậy Nguyên nhân cũng vì họ yêu nhau nên bị mọi người trong làng khinh miệt . Họ cho đó là tình yêu tội lỗi, bệnh hoạn . Và muốn đem hai người dìm xuống sông. Tối về, cô bé gác tay lên trán suy nghĩ. Cũng là tình yêu, tại sao lại phân biệt tình yêu tội lỗi, bệnh hoạn và tình yêu trong sạch khoẻ khoắn. Cô bé nằm suy nghĩ mãi không ra và chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Nữa đêm, bà tiên hiện ra và bảo cô bé:
– Này con, con có muốn biết về tình yêu không? Con có can đảm đi tìm định nghĩa của tình yêu không?
Cô bé gật đầu và bà tiên biến cô bé thành một viên sỏi . Sáng hôm sau, mẹ cô bé thấy trên giường cô bé có viên sỏi liền vứt ra sân. Thế là cuộc hành trình của cô bé bắt đầu. Nằm nửa ngày ỡ sân thì cô bé bị đám con nít lượm lên và bỏ vào bọc. Nghẹt thở quá, nhưng cô bé không lên tiếng được . Cũng may là đám nhỏ đã thả cô bé ra. Và dùng cô bé chọi xuống sông. Cô bé hoảng hốt muốn nếu kéo một cái gì đó nhưng đành bất lực và thế là cô bé rơi tõm xuống nước. Lúc đó một con cá bơi lại và nuốt chửng lấy cô bé .
Nằm trong bụng cá tối om, cô bé mới cảm nhận được sự đau khổ của một kẻ mù là như thế nào. Thật khó chịu và buồn bực. Cô bé thèm khát được thấy ánh sáng, cây cỏ muôn màu . Và rồi may mắn cũng mỉm cười với cô bé. Người ta thả lưới và bắt trúng con cá có cô bé trong bụng . Khi người bán cá mổ bụng cá thì thấy viên sỏi, họ bèn vất xuống đường .
Cô bé đau lắm, nhưng đành cắn răng chịu . Và những người đi chợ, người thì dẫm lên cô bé, người thì đá cô bé lăn lóc chỗ này chỗ nọ. Cô bé thật sự đau, đau lắm . Chưa tìm không ra được định nghĩa của tình yêu mà đã đau đớn như vậy rồi. Và cứ như thế, ngày này qua ngày nọ, cô bé cũng không biết mình lăn về đâu nữa. Vết thương này lành, vì vết thương khác xuất hiện.
Cho đến một hôm, cô bé lăn vào chân một người con gái. Người này nhìn xuống và không hiểu sao lượm cô bé lên và nắm chặt trong tay. Cô bé cảm thấy rất khó thở nhưng rồi cảm giác dễ chịu dần dần len nhẹ trong tim. Người ta đem cô bé về, rửa sạch sẽ và đặt lên bàn, nơi người ta làm việc. Cô bé thấy thoải mái hết sức . Hằng ngày được ngắm người ta và còn nghe người ta tâm sự nữa. Cô bé sỏi đã bắt đầu biết nhớ nhung mỗi khi người ta về trễ, lo lắng sợ người ta có chuyện gì xảy ra và cô bé sỏi bắt đầu hiểu ra được tình yêu là như thế nào .
Có một hôm, người ta áp cô bé sỏi lên má và len lén sỏi hun người ta một cái . Cũng may người ta không biết nếu không chắc sỏi sẽ bị văng ra sau hè. Nhưng cô bé sỏi biết người ta dịu dàng lắm sẽ nâng niu cô bé sỏi trong vòng tay. Cô bé mong mình trở lại thành người biết bao. Và tối hôm ấy, bà tiên hiện ra và nói với sỏi:
– Bây giờ ta nghĩ cũng đã đến lúc con phải về lại nơi con ra đi rồi.
Cô bé sỏi năn nỉ:
– Xin bà tiên cho con ỡ lại đây đi, con đã yêu người ta mất rồi.
Bà tiên nói:
– Ta sẽ cho con hai lựa chọn và con chỉ được chọn một mà thôi. Nếu con muốn ở lại đây thì con sẽ mãi chỉ là viên sỏi. Dù con có yêu người ta như thế nào cũng chỉ một mình con biết . Còn nếu con chịu về lại nơi con ra đi. Ta sẽ cho con trở lại thành người.
Cô bé suy nghĩ và cô biết mình phải làm gì.
– Xin bà tiên hãy cho con ở lại đây dù con phải là một viên sỏi .
Bà Tiên nhìn cô bé ấm áp:
– Tại sao con phải làm như vậy ?
Cô bé đáp:
– Vì con đã biết định nghĩa được tình yêu nên con cần phải ở lại. Con không đòi hỏi người kia phải yêu con như thế nào. Con đã tìm được tình yêu của con trong chông gai và bão táp. Để có được nó, con phải trải qua biết bao thăng trầm. Con bằng lòng miễn người con yêu được hạnh phúc và con biết rằng, cái định nghĩa đó chỉ dành riêng cho con, vì mỗi người đều có sự định nghĩa tình yêu cho riêng mình . Nên trong tình yêu, không có tình yêu nào là tội lỗi và bệnh hoạn cả, vì định nghĩa của mỗi người mỗi khác mà thôi.
Bà tiên hài lòng nhìn cô bé:
– Con đã trưởng thành và đã tìm được một tình yêu như ý con muốn, vậy ta sẽ cho con biến thành người. Hãy nắm chặt tình yêu của con nhé .
Từ đó họ sống bên nhau suốt đời.
ST
Xem thêm truyện tình yêu Hạc Giấy – Món Quà Giản Đơn