ĐỪNG BAO GIỜ TỪ BỎ ƯỚC MƠ
Điều tồi tệ nhất xảy ra với con người là đánh mất ước mơ và niềm tin. Đừng để ai đánh cắp ước mơ của bạn!
Tôi có một người bạn rất giàu có tên là Monty Roberts. Anh ấy sở hữu một trang trại ngựa ở San Isidro và cho tôi mượn nhà để tổ chức các sự kiện gây quỹ từ thiện cho trẻ em có hoàn cảnh khó khăn.
Lần gần đây nhất trong một sự kiện từ thiện, anh ấy giới thiệu về tôi rằng: “Tôi muốn chia sẻ cho các bạn biết lý do vì sao tôi lại cho Jack mượn nhà để tổ chức các quỹ từ thiện như thế này. Nó xuất phát từ một câu chuyện về một người đàn ông trẻ, con trai của một người huấn luyện ngựa suốt ngày chỉ biết có đến theo dõi cuộc đua này qua cuộc đua khác, nông trại, đào tạo ngựa. Lẽ dĩ nhiên, cậu con trai cũng chịu ảnh hưởng từ cuộc sống của bố. Việc học hành của cậu liên tục bị gián đoạn. Một lần, cậu được yêu cầu viết một bài viết về những gì cậu muốn làm và muốn trở thành gì khi lớn lên.
Đêm hôm đó, cậu đã hào hứng viết bảy trang giấy kể về mong muốn một ngày nào đó sẽ được sở hữu một trang trại ngựa. Cậu viết về ước mơ chi tiết đến mức cậu vẽ cả một bản đồ về một trang trại rộng 200 hecta, vị trí của các tòa nhà trong nông trại, chuồng ngựa và những đường đua. Sau đó, cậu viết một kế hoạch chi tiết về việc xây dựng một tòa nhà lớn thật lớn nằm trong trang trại ấy.
Cậu bé rất tâm huyết với công trình của mình và ngày hôm sau, cậu nộp nó cho cô giáo với tất cả niềm tự hào, hãnh diện. Hai ngày sau, cô giáo trả bài. Cậu bé dường như vỡ vụn khi nhận được một điểm F đỏ chói cùng với lời nhắn: “Sau giờ học hãy lên gặp cô”.
Ngay sau khi tiếng chuông tan trường vang lên, cậu bé với ước mơ cháy bỏng đó đến gặp cô giáo và thắc mắc: “Thưa cô, tại sao em chỉ được nhận điểm F?”
“Đây là một kế hoạch quá phi thực tế. Nó chỉ là sản phẩm của sự nông nổi của những chàng trai trẻ. Em không có tiền. Em đến từ một gia đình luôn luôn phải di chuyển. Em có biết là để sở hữu một trang trại ngựa cần nhiều tiền như thế nào không? Em phải mua đất. Em phải trả tiền để mua những con ngựa giống và còn tiền mua thức ăn, tiền xây chuồng trại, tiền thuế… Và em sẽ không có cách nào để thực hiện nó”, cô giáo trả lời, “Nếu em viết lại một kế hoạch khác với những mục tiêu thực tế hơn, cô sẽ cân nhắc chấm điểm lại cho em.”
Cậu bé trở về nhà và không ngừng nghĩ về những khó khăn. Cậu đến gặp cha và xin lời khuyên về việc làm lại một bản kế hoạch khác và nhận điểm cao hơn. Người cha ôm con vào lòng và nói: “Con trai, con phải tự suy nghĩ về vấn đề này. Bố nghĩ, nó có thể là quyết định rất quan trọng đối với con”. Cuối cùng, sau một tuần cân nhắc, cậu bé nộp lại bài viết lần đầu tiên mà không hề thay đổi một chi tiết nào.
Cậu bé nói: “Cô có thể giữ lại điểm F và em sẽ giữ lại giấc mơ của em.”
Roberts tiếp tục: “Tôi kể cho các bạn nghe câu chuyện này bởi vì các bạn đang ngồi trong ngôi nhà to lớn trong một trang trại rộng 200 hecta của tôi. Tôi vẫn còn giữ bản kế hoạch từ thời trung học”, anh nói thêm: “Điều thú vị là mùa hè hai năm trước, chính cô giáo ấy đã đưa 30 học sinh đến cắm trại trên trang trại của tôi. Cô ấy đã nói với tôi rằng: Roberts, khi cô là cô giáo của em, cô là kẻ đánh cắp giấc mơ. Trong rất nhiều năm sau đó, cô đã đánh cắp rất nhiều giấc mơ của những đứa trẻ khác. Thật may mắn, em là người có đủ quyết tâm để không từ bỏ ước mơ”.
Xem thêm Bí quyết xây dựng ước mơ