Trong cuộc đời mỗi người ai cũng phải có ước mơ ,có hoài bão và ước mơ được vào đại học là ước mơ rất chính đáng .Có những ước mơ lớn lao cũng có những ước mơ rất nhỏ bé chỉ mong có được một nghề nghiệp ổn định để nuôi sống bản thân và gia đình . Tuy nhiên từ ấp ủ giấc mơ đến hoàn thiện ước mơ là cả một quá trình rất dài .Sẽ có thất bại ,nước mắt nhưng cũng có chiến thắng ,nụ cười .Những người thành công tất nhiên sẽ vui mừng và hạnh phúc vì mọi cố gắng mà họ bỏ ra đã được đền bù xứng đáng .Còn những người thất bại thì sao ,họ bi quan và chán nản ,mất hết lòng tin vào bản thân vì cú sốc đầu đời khiến họ chùng bước ,dường như chẳng còn một chút sức lực nào để mà vực dậy .
Tốt nghiệp mười hai ,nó nộp đơn thi vào trường Đại học Khoa hoc Xã hội và Nhân Văn ,khoa báo chí truyền thông ,nó ước mơ sẽ trở thành nhà báo .Vì một chút chủ quan ,nó đã làm không trọn vẹn bài thi và đúng như nó dự đoán ,ngày có kết quả ,nó thất vọng rất nhiều ,thậm chí nó còn nghĩ đến cái chết nữa .Ước mơ không thành nó bỏ nhà đi bụi một thời gian vì nó cần phải suy nghĩ .Nó tắt máy điện thoại ,bởi nó sợ những cuộc gọi của mấy đứa bạn ,bảo nó rằng ” Tao đậu rồi mày à ” hay ” Tao vừa nhận được học bổng …” .Nó nghĩ đến mà thấy lòng mình đau nhói .Nó đến với biển ,không phải nó tự tử đâu mà nó muốn được yên tĩnh .Những con sóng ào ạt xô vào bờ và những cơn gió có thể sẽ làm nó quên đi nỗi đau trong lòng .Cát quấn lấy đôi chân của nó nhưng rồi sóng vô tình cuốn trôi cát đi .Nó chẳng biết sòng cuốn cát đi về đâu .Nó nghĩ tới bài giảng của người thầy năm xưa .Ngày hôm ấy ,nó rất buồn vì ước mơ của mình không được ba mẹ chấp thuận .Thầy đưa ra trước mắt nó chiếc bình thuỷ tinh và bóc từng nắm cát nhỏ bỏ vào bình .Luôn miệng hỏi nó ” Bình đã đầy hay chưa ? ” Nó trả lời ” Chưa ạ ” Thầy cứ bỏ từng nắm ,từng nắm và nó cảm thấy sốt ruột vì chiếc bình vẫn chưa đầy ” Thầy làm thế thì sẽ rất lâu đầy thầy ạ ” .Thầy từ tốn giải thích ” Nếu ta mạnh tay bỏ thật nhanh thì cát sẽ rớt ra ngoài và bình sẽ chẳng bao giờ đầy cả .Cũng giống như ước mơ của mỗi chúng ta ,phải chầm chậm thì mới có thể chạm tới đỉnh vinh quang được em à .Nếu chúng ta cứ hấp tập thì sẽ khiến cho ước mơ đứt gánh giữa chừng .Con đường tới thành công rộng thênh thang ,ai muốn tới đích thì hãy xếp hàng vào mà đi .Có người phóng nhanh ,có người chạy chậm nhưng cũng có người lững thững ma bước rồi tất cả cũng sẽ về đến đích .Miễn sao đừng có ai dừng lại hoặc tuột dốc ” Lời giảng ấy đã qua lâu rồi nhưng mỗi lần nhớ lại nó đều cảm thấy sâu sắc và thật nhiều ný nghĩa .Nó bóc một nắm cát rồi từ từ thả lòng bàn tay ra ,cát rơi xuống từng hạt .Nó thấy lòng nhẹ như không .Thật là ngốc nghếch khi mấy ngay qua nó gần như suy sụp ,gần như tuyệt vọng .Chỉ vì một chút thất bại cỏn con mà nó suýt mất đi niềm tin .Nó vẫn còn trẻ lắm mà việc gì phải bỏ cuộc nữa chừng khi tương lai đang đón chờ nó .Và cả mẹ nó nữa ,nếu mẹ thấy nó ra nông nổi như vậy chắc chắn mẹ sẽ rất buồn .Không ,nó không thể gục ngã ,chẳng có con đường là trải đầy hoa hồng cũng chẳng có ước mơ nào là vô vọng ,nó sẽ tiếp tục bước đi dẫu cho phía trước là thử thách ,cam go mà nó cần phải vượt qua .Và điều đầu tiên nó muốn làm nhất là về nhà để xin lỗi mẹ ,xin mẹ tha thứ cho những bồng bột non nớt của nó …
Giờ đây ,nó đang là cô sinh viên chuyên ngành Kế toán .Đây là sự lựa chọn của mẹ nó .Nó không muốn làm mẹ phật lòng ,không muốn làm mẹ phải vất vả vì nó nữa mặc dù nó chẳng thích nghề này một chút xíu nào .Bên cạnh đó ,nó không ngừng theo đuổi nghiệp viết tuy chưa lần nào được đăng báo nhưng nó cảm thất rất vui vì đó là đam mê ,là hoài bão khát khao từ bấy lâu nay .Khi nghĩ lại quãng đời ngày xưa ,nó bất chợt rùng mỉnh nếu không có những hạt cát vô tri vô giác và bài học năm nào thì mãi mãi nó không bao giờ định nghĩa được thế nào là ước mơ cháy bỏng ,ước mơ thật sự ….
Qua câu chuyện này ,tôi có một thông điệp muốn gửi tới các bạn ” Ước mơ sẽ không bao giờ thành công nếu như bạn quá vội vàng .Hãy chầm chậm tiến tới ,sẽ làm cho tâm hồn thanh thản và đôi chân của bạn sẽ tự tin hơn trên con đường mà bạn đã chọn .” Nếu không tin thì các bạn hãy thử đi vì cô gái trong bài viết trên chính là tôi .