Sự náo nhiệt không ở những dự án văn hoá lớn hay những chương trình nghệ thuật mà chỉ xoay quanh “tụt, cởi, nude” …
Chúng chỉ bắt nguồn từ những thứ nằm ngoài khái niệm của nghệ thuật. Đó là khát khao nổi tiếng, khao khát danh vọng.
Có lẽ, không có một ngành nào người ta khao khát nổi tiếng như lĩnh vực giải trí. Để được ngày nào cũng xuất hiện trên báo chí, họ chơi ngông, họ sexy, họ cãi cọ, chửi bới nhau trên mặt báo để thiên hạ ngắm nhìn, bình luận, chê bai, ném đá… và thế là họ được nổi tiếng. Đây có là một trong những vấn đề đáng được lưu tâm hiện nay.
Con hát mẹ khen hay vì…danh
Chương trình Vietnam’s Got Talent đang trở nên “nóng” hơn bao giờ hết khi tiết mục “biểu diễn ngoạn mục” của gia đình thí sinh Lê Nguyễn Quỳnh Anh được lan tràn với tốc độ không thể kiểm soát được trên mạng internet. Người ta dùng những ngoa ngôn để nói về tiết mục của cô bé, bình luận về những câu nói của người mẹ “bênh vực” đứa con đầy tài năng của mình. Chắc chắn, trong con mắt của tất cả những người làm cha làm mẹ, con cái họ đều là những thiên thần, những thiên tài đáng yêu nhất trái đất. Nhưng cái cách mà người mẹ thể hiện tình yêu, sự kỳ vọng vào con trong một cuộc thi mang tính chất giải trí như vậy đã thực sự là vì con?
Có lẽ, một cô bé 15 tuổi vẫn không thể ý thức được hết về sự nổi tiếng và tai tiếng. Và có lẽ cô bé cũng không có khao khát mãnh liệt được là “đỉnh” khi không bị (được) mọi người đưa lên “đỉnh”. Sự háo danh, háo thắng đã biến việc làm ngây thơ, trong sáng của một đứa trẻ trở thành trò cười cho thiên hạ. Người mẹ của Quỳnh Anh cho rằng BTC đã “cài bẫy” và bà bị sập bẫy.
Nhưng thử hỏi, nếu không bị khao khát danh vọng che mắt thì ai có thể sập bẫy được một doanh nhân thành đạt như bà!?
Câu chuyện “đỉnh của đỉnh” của gia đình thí sinh Quỳnh Anh nhắc chúng ta nhớ đến những “vụ việc” dở khóc dở cười khác của giới sowbiz mà tất cả cũng chỉ bắt đầu bằng chữ “danh”.
Nào chúng mình cùng… “khoe”
Chụp, công bố những bức ảnh khoả thân đang trở thành “xu thế tất yếu” của các ca sỹ, người mẫu ở nước ta hiện nay. Đó là cách để những ca sỹ, người mẫu đó “đến được với khán giả”.
Dù ở bất cứ đâu, làm bất cứ việc gì, nhiều ca sỹ cũng cố gắng hết sức để “khoe” trước ống kính vẻ bốc lửa của mình. Thậm chí, ca sỹ Thu Minh còn hùng hồn tuyên bố rằng: Phong cách sexy là thương hiệu của tôi”. Nhưng có lẽ thương hiệu đó đã và đang bị “vi phạm” một cách trầm trọng. Nhiều ca sỹ khác như, Thuỷ Tiên, Hoàng Thuỳ Linh, Hồ Ngọc Hà, Mai Khôi… cũng chọn sexy để làm phương châm sống và làm việc.
Trớ trêu thay, phong cách sexy ấy còn lan sang cả những ca sỹ nam khi họ cũng thường xuyên cởi trần chụp ảnh để khoe thân thể mình nhằm gây sự chú ý!
Nhiều người mẫu, diễn viên, thậm chí cả vận động viên thể thao muốn lấn sân sang lĩnh vực ca hát cũng sẵn sàng “khoe” tất cả những gì mình có. Chàng lực sỹ Phạm Văn Mách đã nhiều lần làm khán giả “hoảng hốt” khi khoe những bức ảnh khoe những đường nét “lực điền” của mình đi kèm với nguyện vọng “trở thành ca sỹ”. Hay cô người mẫu Chung Thục Quyên bày tỏ mong muốn trở thành ca sỹ với những bức ảnh, những clip nóng bỏng ở mọi tư thế gợi cảm nhất cùng chàng người yêu điển trai của mình.
Chẳng điều gì có thể giải thích những hành động thô thiển ấy là sự khao khát được nổi tiếng, khao khát tên mình được xuất hiện với mật độ cao trên mặt báo. Sự đảo lộn giữa danh tiếng và tai tiếng đã khiến họ mờ mắt. Nhưng có lẽ, sự hi sinh của họ cũng đem lại cho họ ít nhiều thành công.
Hi sinh vì nghệ thuật hay vì mình???
Thời gian gần đây, dư luận xôn xao vì Hoa khôi Khánh Hoà – Mai Hải Anh nude vì biển quê hương, Mai Phương Thuý “khoe nét xuân thì”. Phản ứng gay gắt của người xem từ bộ ảnh khoả thân của Ngọc Quyên, Ngọc Tình, Tiến Đoàn… đã là một kinh nghiệm quý để Hải Anh mạnh dạn tung ra bộ ảnh “tuyệt vời” của mình. Hải Anh cũng như Ngọc Quyên, Ngọc Tình, Tiến Đoàn…sẵn sàng lên rừng xuống biển để chụp ảnh khoả thân với một mong muốn không thể chính đáng hơn là “Tôi thực hiện bộ ảnh bán nude với mục đích hướng công chúng đến cái đẹp của một môn nghệ thuật chứ không vì để nổi tiếng hay đánh bóng bản thân… “.
Đúng! Thiên chức của nghệ thuật là đem cái đẹp đến với người đọc, người xem, để họ cảm nhận được vẻ đẹp của cuộc sống, để họ thấy cuộc đời đẹp hơn, đáng sống hơn.
Nhưng liệu cởi phăng áo xống, ra giữa biển, giữ rừng uốn éo là đẹp? Rất may chỉ có một số ít người cho thế là đẹp, nếu không, lịch sử nhân loại đã bị kéo lùi hàng trăm thiên niên kỷ.
Khi bị khán giả “ném đá” vì sự phi nghệ thuật của những bộ ảnh khoả thân thô thiển ấy, những người mẫu của chúng ta lại đưa ra một lý do vô cùng “đáng yêu” là họ chụp để bảo vệ môi trường, làm từ thiện, bảo vệ biển…Hoàn toàn là những lý do đáng để hi sinh cả mạng sống của mình! Nhưng những bức ảnh khoả thân ấy có giúp người nghèo có tiền, giúp cho rừng cây xanh tốt, giúp cho biến quê hương thêm đẹp!? Xin thưa là không! Vậy họ chụp vì điều gì!? Chỉ có một câu trả lời duy nhất đúng: Vì chính họ!
Những người làm nghệ thuật, xin hãy đừng bắt nghệ thuật phải hi sinh cho những mục đích cá nhân của mình. Hãy để nghệ thuật mãi mãi là sự nâng niu cái đẹp, để tâm hồn gột sạch tham – sân – si, vươn tới sự tinh khiết, thánh thiện.
Theo eva