Tác giả: Jason F. Wright
Thể loại: Tiểu thuyết
Đối tượng: tất cả bạn đọc
Dịch giả: Minh Trâm – Thanh Dung
Nhà xuất bản: Nhà xuất bản Trẻ
Số trang: 355
Giá sách: 58.000VND
Thứ tư, ngày 01/12/2010
Gửi những người bạn mê đọc sách,
Gửi những người bạn không mê đọc sách nhưng thỉnh thoảng cũng đọc,
Gửi những người bạn chưa bao giờ đọc sách (nhưng kiểu gì cũng phải đọc ít nhất một cuốn trong đời chứ nhỉ),
Hôm nay tôi viết cho bạn để giới thiệu về một cuốn sách mà tôi rất thích có tên gọi là “Những lá thư ngày thứ Tư”. Tại sao tôi lại muốn giới thiệu cuốn sách này cho bạn ư? Hãy đọc hai đoạn trích dưới đây nhé:
“16 tháng Sáu, 1948
Bà Cooper yêu quý,
Em có tin là chúng ta đã cưới nhau không? Phải, chúng ta đã cưới nhau rồi em ạ! Thật là một ngày tuyệt vời! Giờ đã là 11 giờ 50 phút và em đang ngủ say sưa ở góc phòng…
Hôm nay lúc ở nhà thờ anh đã lập một lời hứa thiêng liêng và tối nay anh sẽ lập thêm một lời hứa khác. Anh sẽ viết thư cho em mỗi tuần
…Giờ đây anh muốn hứa với em một điều…Laurel yêu quý, anh sẽ luôn ở cạnh em cho dù có bất cứ điều gì xảy ra, vì giờ đây chúng ta đã gắn bó với nhau trong mọi việc. Không có bí mật. Không có bất ngờ. Không có khoảng cách. Và anh sẽ luôn thành thật. Bằng mọi cách.”
“13 tháng Tư, 1988
Laurel yêu quý nhất đời anh,
Lẽ ra em mới là người viết lá thư cuối cùng này, phải không em yêu? Vậy mà giờ anh lại ngồi đây, cô đơn một mình.
…Laurel em, tuy cuộc hôn nhân của chúng ta không hoàn hảo, nhưng cả hai ta đều đã cố gắng hết sức. Nó thử thách chúng ta nhiều hơn những gì ta mường tượng. Nhưng nó thật xứng đáng. Nhờ em anh đã thay đổi. Và em, em đã làm được điều đó và hơn thế nữa. Em đã giữ đúng lời hứa của mình.”
Bạn đã đọc rồi phải không? Bây giờ hãy nhắm mắt lại, tưởng tượng mình là người nhận được lá thư đó; và người gửi cho bạn là người mà bạn rất yêu thương. Sau đó, mở mắt ra và đọc lại hai đoạn trên đi nào.
Bạn đã thấy trái tim mình tan chảy chưa?
“Những lá thư ngày thứ Tư” là một trong số ít cuốn sách có khả năng làm cho lòng bạn ấm lại, đem đến cho bạn niềm vui nhẹ nhàng và khơi gợi tình yêu cuộc sống. Những lá thư ngày thứ Tư mà Jack Cooper viết cho vợ mình, Laurel, đều đặn hàng tuần trong mấy chục năm kể từ ngày họ kết hôn, đến khi cả hai trút hơi thở cuối cùng trong vòng tay nhau, đã kể lại câu chuyện đời họ một cách hết sức riêng tư và sống động. Ngày đầu tiên họ kết hôn, khi họ có đứa con trai đầu tiên Matthew, những kỉ niệm về cô con gái út bé bỏng Samantha, và cả những kí ức kinh hoàng liên quan đến sự ra đời của người con trai thứ Malcolm. Những lá thư cũng kể về sự ra đời của quán trọ B&B trong thị trấn nhỏ Woodstock, nơi hai vợ chồng Jack và Laurel làm chủ, căn nhà ấm cúng của họ, cùng câu chuyện về những người khách đã từng ghé qua nơi đó, rồi trở thành bạn bè thân thiết của hai vợ chồng ông chủ quán trọ tốt bụng. Jack đã viết lại tất cả thăng trầm trong cuộc đời họ, tất cả trải nghiệm, xúc cảm, giằng xé nội tâm, những giây phút yên bình, niềm hạnh phúc giản dị, cả những vấn đề chồng vợ riêng tư, trong những lá thư ngày thứ Tư.
Khi đọc quyển sách, tôi đã thật sự tin rằng họ là những người có thật. Tôi tin rằng đã từng có một Jack và Laurel Cooper sống tại thị trấn nhỏ Woodstock. Tôi như cùng ngồi với những người con của họ trong căn bếp quán trọ sau khi họ qua đời, đọc những lá thư hé lộ khoảng đời đẹp nhất cũng như đen tối nhất mà họ đã trải qua. Sự trung thực họ dâng hiến cho nhau, lòng vị tha và đức hi sinh họ nuôi dưỡng, niềm tin và tình yêu họ đeo đuổi, tất cả đều đã khiến cho cuộc sống của họ thật đẹp, thật đáng ngưỡng mộ. Vì cảm giác họ đã là những con người từng tồn tại thật sự, tôi cảm thấy khó khăn khi kể về họ một cách chi tiết ở đây, vì đối với tôi, như thế phần nào thiếu tôn trọng. Câu chuyện của họ là câu chuyện chỉ có thể kể một lần, và Jason F.Wright đã làm việc đó thật hoàn hảo. Tôi chỉ có thể tâm sự với bạn những gì tôi đã học được từ cuốn sách tuyệt đẹp này, từ những lá thư của Jack Cooper.
Đầu tiên là bài học về tình yêu từ lá thư ông gửi cho con trai cả Matthew:
“Gửi Matthew, con trai cả của bố,
Con trai à, sở dĩ bố viết cho con đầu tiên vì tâm hồn và sự nỗ lực của con luôn tràn đầy cảm hứng….Con có biết bố khâm phục con và nể sợ tài năng của con đến nhường nào không?…Con đã làm cho bố tự hào.
…Matthew, hãy yêu thương vợ con. Hãy yêu thương cô ấy cứ như thể cô ấy là người duy nhất con có trên cõi đời này. Và rồi cô ấy sẽ đáp lại con y như thế…”
Matthew là người có hoài bão. Anh mong muốn trở thành một doanh nhân thành đạt trên thị trường phố Wall. Anh cùng vợ mình, Monica, sống ở New York và cả hai phấn đấu không mệt mỏi cho sự nghiệp chung. Tuy nhiên, thành công đến muộn cùng những khó khăn trước mắt như vắt cạn sức lực và niềm tin của Matthew. Mối quan hệ của anh và vợ cũng dần trở nên căng thẳng. Mọi thứ dần trượt khỏi tầm kiểm soát của Matthew. Lá thư của bố anh đã vực anh dậy từ sự mệt mỏi và chán nản. Nó cứu vãn cuộc hôn nhân của anh; đem lại cho anh sự tự tin cùng niềm tin mà bấy lâu anh tìm kiếm. Hãy luôn tin tưởng ai đó mà bạn yêu thương, bạn không bao giờ biết được niềm tin đó vô giá như thế nào. Hãy yêu thương người bạn đời của mình như chính bản thân mình, rồi người đó cũng sẽ đối xử với bạn như thế. Để làm được như vậy, cũng cần có niềm tin tuyệt đối lớn lao.
Tiếp theo là bài học về lòng vị tha từ lá thư ông gửi cho con trai thứ Malcolm.
“Gửi Malcolm, nhà văn của bố; con trai của bố,
Bố luôn tự hỏi ngày hôm nay con sẽ trở nên giận dữ như thế nào. Nhiều đêm bố đã khóc và mơ thấy con.
…Để bố nói con nghe điều nay, con trai à, chuyện con phát hiện ra không phải để tìm hiểu xem bố ruột của mình là ai. Điều đó chẳng thay đổi được gì…Bố biết con là một món quà mà Thượng đế đã ban tặng cho bố.
…Những gì đúng trong quá khứ thì cũng sẽ đúng ở hiện tại. Bố là bố của con. Mẹ con đã tha thứ. Bố đã tha thứ. Thượng đế đã tha thứ. Vì thế con cũng phải tha thứ.”
Malcolm là người duy nhất trong số ba người con không tìm được tiếng nói chung với cha mình. Anh có sẵn một tính cách bất ổn, nóng nảy và nổi loạn. Ấp ủ trong lòng cuốn tiểu thuyết mãi không hoàn thành, Malcolm chạy trốn cuộc sống bỏ nhà đi lang bạt khắp nơi để tìm niềm an ủi từ thiên nhiên hoang dã. Số phận của Malcolm thật trớ trêu khi anh ra đời từ bi kịch và tội ác. Nhưng tình yêu thương và lòng vị tha đã chiến thắng tất cả.
Malcolm và tôi cùng nghiệm ra một điều rằng, sống trên đời cần có một tấm lòng bao dung. Tấm lòng bao dung đó sẽ cứu rỗi, đem lại tình yêu và sự bình yên cho tâm hồn. Và cho dù xuất thân của một con người có ra sao, xấu hay tốt, con người đó cũng vẫn đáng được trân trọng, đáng được yêu thương, vì mỗi cá thể, sinh linh đều là món quà của Chúa. Có thể nói, bài học sâu sắc về lòng vị tha ấy đã là cứu cánh cho tâm hồn của Malcolm, giúp anh nhìn nhận giá trị của bản thân và tìm thấy niềm tin trong cuộc sống. Bài học ấy cũng đã trả lại cho Malcolm Rain, người bạn gái thuở niên thiếu, tình yêu của đời anh mà Malcolm từng đánh mất một lần. Một chân lí đã được khám phá: tình yêu là đứa con hết sức xinh đẹp của trái tim, nhưng đứa con ấy không tự nhiên mà tồn tại hay lớn lên. Nó cần được nuôi dưỡng bởi tâm hồn bao dung, đức hi sinh và lòng tận tụy.
Bài học thứ ba về niềm tin vào cuộc sống đến từ lá thư của cô con gái út.
“Gửi Samantha, ngôi sao sân khấu Broadway của bố,
…Con hãy trở lại sân khấu. Đã đến lúc rồi. Hãy tỏa sáng.
…Con luôn tỏa sáng, Sammie à. Bố có thể lên sân khấu cùng con bất cứ khi nào con muốn.”
Samantha đã từ bỏ ước mơ của mình, nhưng bố cô thì không. Mặc dù Samantha không tin tưởng, nhưng Jack Cooper đã luôn nhìn thấy một ngôi sao Broadway sáng giá, và ông muốn con gái mình tiếp tục theo đuổi ước mơ đó, mặc dù cô đã có một đứa con, đã trải qua cuộc hôn nhân tan vỡ, và đang có một công việc ổn định. Đó là điều ít ông bố bà mẹ nào khuyên con cái. Nhưng Jack Cooper hiểu rằng, hạnh phúc đôi khi thật giản dị và chúng không đến từ sự yên bình tẻ nhạt, mà từ ý chí và nghị lực phấn đấu cho ước mơ của bản thân. Ông muốn Samantha hạnh phúc theo cách ấy, muốn cô sống hết mình vì mỗi số phận chỉ có một cuộc đời. Cho dù Samantha có quay trở lại sân khấu hay không, cho dù cô có theo đuổi ước mơ thuở thiếu thời hay không, vẫn thật ngọt ngào khi biết có một fan hâm mộ bền bỉ như thế, một người đã tin tưởng và công nhận tài năng của cô. Đó mới là sự khích lệ to lớn nhất.
Jack Cooper được khắc họa như là nhân vật trung tâm của quyển sách. Nội tâm của ông được miêu tả chân thực nhất. Những giá trị sống mà ông tôn thờ, những con người mà ông thương yêu, những nhân vật gây ảnh hưởng đến cảm nhận và cuộc đời ông, tất cả đều được nhìn qua lăng kính của Jack. Bạn có thể dõi theo cuộc đời ông qua những trang thư riêng tư ấy, và không chỉ học được cách xây dựng cuộc sống dựa trên tình yêu thương và niềm tin, mà còn học cách kết thúc cuộc sống một cách có ý nghĩa. Khi người ta đã sống hết mình, khi được ở trong vòng tay của người mà bạn yêu thương, cái chết thật sự đến rất nhẹ nhàng. “Những lá thư ngày thứ Tư” là một trong số ít những cuốn sách mang đến cho bạn cảm xúc vẹn toàn đến nỗi ngay cả cái chết của những nhân vật chính cũng thậm chí không mang chút tính bi kịch nào, mà còn gợi lên sự lãng mạn ấm áp. Bạn sẽ ước mình có thể sống như thế, có một người bạn đời như thế, được yêu thương như thế. Nhưng thật sự có quá khó khăn để xây dựng điều đó hay không? Hãy tự nhủ như Jack Cooper đã nhắn nhủ vợ mình: “Chỉ cần em đừng từ bỏ hy vọng nơi anh.”
Cuối cùng, nhưng không kém phần quan trọng, là lời khuyên của cá nhân tôi dành cho các bạn:
- Đối với các bạn nam: Hãy đọc “Những lá thư ngày thứ Tư” và biến nó thành quyển sách gối đầu giường bạn. Học tập Jack sẽ biến bạn thành thần tượng của người yêu/vợ bạn trong một khoảng thời gian ngắn đến ngạc nhiên mà thậm chí bạn không cần tốn mấy công sức.
- Đối với các bạn nữ: Hãy đưa cho chồng/người yêu của bạn đọc, hoặc tốt hơn nữa, đọc cho chồng/người yêu của bạn nghe quyển sách này. Đọc sách cho người mình yêu là một cách rất hiệu quả để thêm gia vị lãng mạn cho cuộc sống và hâm nóng tình yêu. Tôi đã thử rồi đấy. Bạn cũng thử xem sao!
*Lưu ý: Lời khuyên chỉ áp dụng cho “Những lá thư ngày thứ Tư” thôi nhé!