Những Truyện Ngắn hay và ý nghĩa về tình yêu lãng mạn, cuộc sống, tuổi học trò đáng yêu mà bạn không nên bỏ qua kẻo nuối tiếc.
Đôi khi trên đường đời tấp nập, ta vô tình quên lãng những điều bình dị nhưng hết sức thân thương với ta, chẳng hạn như kí ức tuổi thơ năm nào, để rồi một lúc nào đó mỏi mệt chợt nhận ra mình đã đánh mất quá nhiều. Bạn tôi ơi, xin trân trọng những điều nhỏ nhoi đơn sơ nhé, vì đó sẽ là hành tranh để bạn đi suốt cuộc đời đấy!
Bóng nắng, bóng râm
Con đê dài hun hút như cuộc đời. Ngày về thăm ngoại, trời chợt nắng, chợt râm. Mẹ bảo:
– Nhà ngoại ở cuối con đê.
Trên đê chỉ có mẹ, có con
Lúc nắng, mẹ kéo tay con:
– Đi nhanh lên, kẻo nắng vỡ đầu ra.
Con cố.
Lúc râm, con đi chậm, mẹ mắng:
– Đang lúc mát trời, nhanh lên, kẻo nắng bây giờ.
Con ngỡ ngàng: sao nắng, râm đều phải vội ?
Trời vẫn nắng, vẫn râm…
…Mộ mẹ cỏ xanh, con mới hiểu: đời, lúc nào cũng phải nhanh lên.
——————–
Bàn tay
Hai đứa cùng trọ học xa nhà, thân nhau. Lần vào quán nước, sợ tôi không đủ tiền trả em lòn tay xuống gầm bàn đưa tôi ít tiền. Vô tình đụng tay em… mềm mại.
Ra trường, hai đứa lấy nhau. Sống chung, em hay than phiền về việc xài phí của tôi. Bận nọ tiền lương vơi quá nửa đem về đưa em… chợt nhận ra tay em có nhiều vết chai.
Tự trách, mấy lâu mình quá vô tình.
———————-
Cua rang muối
Khi xưa nhà còn nghèo, mẹ hay mua cua đồng giả làm cua rang muối. Cua đồng cứng nhưng mẹ khéo tay chiên giòn, đủ gia vị nên thật ngon. Thấy các con tranh nhau ăn, mẹ nhường. Các con hỏi, mẹ bảo: răng yếu. Giờ, các con đã lớn, nhà khá hơn, chúng mua cua biển gạch son về rang muối mời mẹ. Các con nói vui:
– Cua rang muối thật đó mẹ.
Rồi chúng ăn rất ngon. Riêng mẹ không hề gắp. Các con hỏi, mẹ cười móm mém:
– Còn răng đâu mà ăn?!
——————————
Xa xứ
Em tôi học đến kiệt sức để có một suất du học.
Thư đầu viết: “Ở đây, đường phó sạch đẹp, văn minh bỏ xa lắc nước mình…”
Cuối năm viết: “Mùa đông bên này tĩnh lặng, tinh khiết như tranh, thích lắm…”
Mùa đông sau viết: “Em thèm một chút nắng ấm quê nhà, muốn được đi giữa phố xá bụi bặm, ồn ào, nhớ chợ bến xôn xao lầy lội… Biết bao lần trên phố, em đuổi theo một người châu Á, để hỏi coi có phải người Việt không…”
ST
Xem thêm Truyện ngắn Đời này ta còn được gặp bố mẹ mấy lần ?