Quán cà phê sáng đông người trên một con phố ở quận Hà Đông. Một nhóm các cô gái đang ngồi trò chuyện ríu rít, bỗng một cô trong nhóm vén tay áo để lộ cánh tay nhiều vết cháy nham nhở.
Chưa ai kịp hiểu chuyện gì thì cô đưa điếu thuốc lên môi rít một hơi dài, sau đó từ từ nhắm mắt gí điếu thuốc vào cánh tay, nét mặt “đờ đẫn”. Khách trong quán lặng đi khi chứng kiến màn hành xác kỳ dị này. Đó là một kiểu “hành xác” mới xuất hiện của một số người trẻ sống không có lý tưởng, hoài bão. Suy nghĩ một cách bệnh hoạn, theo lý giải của họ: “Như thế mới bớt… “chán đời”.
Nhập nhóm hoa niên “tự thiêu”
Cô gái tên Phương, 17 tuổi, quê gốc ở TP Yên Bái xuống Hà Nội sống lang thang hơn 1 năm nay đưa chúng tôi đến một nhà trọ bẩn thỉu nằm trong xóm nhỏ trên dốc đường Cầu Diễn (xã Xuân Phương, huyện Từ Liêm, Hà Nội) để tận mắt chứng kiến “mốt” chơi “hành xác” kiểu châm thuốc lá vào người.
Trên đường đi, Phương kể rất cởi mở về “thú chơi” châm thuốc lá vào người của mình: “Thời buổi này, cắt dao lam, châm kim không còn là “mốt” nữa, phải châm thuốc đang đỏ lửa vào người, phải chịu… “cái đau từ từ” mới là “đẳng cấp” anh ạ”.
Phương còn kể rằng, những lúc thất tình nên muốn làm cái gì đó để quên đời. “Nghe tụi bạn nói châm thuốc “phê” hơn cắt tay nên cô thử mấy lần. Lúc mới cũng ghê nhưng làm lần hai, lần ba thì cực thích. Không đau lắm đâu. Buồn buồn mà châm mấy cái hết buồn liền”, cô thản nhiên
Dù qua lời Phương, tôi đã nắm khá rõ thông tin về kiểu “hành xác” mới này, nhưng khi bước vào căn phòng trọ ẩm thấp, hắc mùi thuốc, tôi vẫn không khỏi bị bỡ ngỡ. Căn phòng mà 5 cô bạn nhàng nhàng cùng tuổi thuê rất nhỏ, hẹp và hôi hám.
Trên giường, dưới đất, chỗ nào cũng rải rác vỏ bao thuốc lá đủ các loại. Hoá ra, tất cả các cô đều nghiện thuốc lá, vì đua đòi, một đứa hút là cả nhóm cùng hút theo. Mấy cô bạn của Phương cho biết, họ chẳng phải giấu giếm việc hút thuốc và “hành xác”. “Khi tụ tập, đứa nọ kích đứa kia cùng nhau hút thuốc để đốt da thịt mình, đứa nào mặt không biểu hiện gì cả mới xứng đáng là “đại ca””, một cô nói tỉnh khô…
“Thú chơi” mù quáng
Huệ, một cô gái mới 16 tuổi, đến từ Hải Phòng cho biết: “Em chán nhà, bố nghiện ma túy, mẹ có bồ… nên chẳng ai quan tâm đến em. Lên mạng chát chít, thấy mấy chị rủ lên sống cho vui thì em đi”.
Rồi Huệ kể rằng, thời gian đầu em không dám “hành xác” như các chị. Nhưng mấy lần theo bạn trai đi bar, chơi “đập đá” hoặc thử ma tuý vào, cầm điếu thuốc lá châm vào cánh tay, không thấy đau, vài lần thành “nghiện”. Bây giờ, cứ trạng thái tâm lý buồn, vui, hay chút chấn động là “tự thiêu” mới thấy đã đời.
Được biết, tất cả các thành viên trong nhóm bạn trên trước khi “nhập môn” thực hành đều chơi các loại ma tuý tổng hợp. Phương giải thích với tôi: “Bây giờ ra đường, anh mà thấy em nào có nhiều vết chàm, vết sẹo ở tay là nhận ra dân “tự thiêu”.
Thử cảm giác mạnh
Tiếp tôi trong căn phòng trọ, Hoa không e ngại vén áo lên cho tôi xem phía sau lưng cô là hàng chục vết châm mà theo như lời em nói thì những vết đó là nhờ “khách làng chơi” ruột, là những kẻ chi cho em nhiều tiền rồi rủ đi nhà nghỉ, những đêm tâm sự em đã nhờ họ mà có “cảm giác mạnh”.
Thấy khuôn mặt tôi ngạc nhiên nửa tin nửa ngờ, em hỏi tôi: “Anh có thuốc lá cho em với, em hết thuốc mà chưa mua được”. Tôi rút gói thuốc mời em, không ngờ, em rít một hơi dài, điếu thuốc lá đang đỏ lửa thì em dí vào cánh tay.
Nhìn khuôn mặt em khi đó nhăn nhúm cau có, người chứng kiến xót xa rối rít hỏi: “Thôi đừng làm thế em, đau lắm”. Ai ngờ Hoa hất hàm thản nhiên: “Không sao, em vẫn “làm” như thế thường xuyên mà”.
Để thêm tư liệu cho bài viết, tôi nài nỉ Hoa được tiếp cận mấy cô bạn đồng nghiệp đến từ Hà Đông. Hoa đưa tôi đến gặp 2 cô gái này trong một quán cà phê ở Hà Đông.
Không thể tin nổi khi giữa quán đông khách, họ sẵn sàng “thực hành” trước mắt nhiều người. Thấy cảnh họ vén tay lên đầy những vết lở loét, thản nhiên châm thuốc vào người, có bạn đã xô ghế chạy như ma đuổi trước cảnh tượng khiếp đảm.
Báo động trào lưu bệnh hoạn
Trong suốt thời gian đi thực tế tìm hiểu những “tín đồ” của trào lưu “hành xác” mới xuất hiện này, chúng tôi nhận thấy “thú chơi” bệnh hoạn này đã đến mức báo động. Một số nhóm “hành xác” đã hình thành, thậm chí trên một số trang mạng, diễn đàn của các “dân chơi” còn phổ biến “kinh nghiệm” về việc “thiêu” cho đỡ buồn này.
BS. Vũ Văn Thao, Khoa cấp cứu Bệnh viện 198 – Bộ Công an, tại một số bệnh viện ở Hà Nội thời gian gần đây đã xuất hiện một số ca cấp cứu do các vết “hành xác” từ châm thuốc lá, các bệnh nhân nhập viện khi vết thương đã nhiễm trùng, gây nguy hiểm.
Tuy nhiên hầu hết các bệnh nhân khi được hỏi đều đưa ra nguyên nhân là do bất cẩn hoặc… tự tử, hiếm người nào dám thú nhận vết thương đó là do muốn tận hưởng “cảm giác mạnh”.
Một người trong cuộc là cô gái tên Hoa kể, cách đây 3 tháng, một vết châm của cô bị nhiễm trùng, vết thương lở loét ra, phải vào viện khám và lấy thuốc. Đó là lần nguy hiểm nhất của cô. Họ coi thường sức khỏe, tính mạng của mình đến mức thường “tự chữa bệnh” bằng cách sau khi châm thì đi vũ trường, lấy đá lạnh chườm vào thật lâu, thật sâu làm “vết thương sẽ nhanh lành hơn”.
Bác sĩ Thao ngán ngẩm khi nghe câu chuyện của cô: “Tôi không rõ em đang tìm vui hay đang tìm cách tự sát”.
Theo dantri