Thời gian gần đây, trong khi những người lớn lao đao vì cơn bão giá thì các em học sinh lớp 12 đang lo lắng chuyện tìm một ngã rẽ quan trọng cho cuộc đời.
Tôi chợt nhớ lại những trăn trở của tôi 3 năm cách đây và cả đến bây giờ, khi đã là một sinh viên năm 3 của một trường đại học.
Ba mất sớm do một vụ tai nạn, chị em tôi lớn lên trong sự tảo tần, bươn chãi của mẹ. Bao khó khăn trước gánh nặng cơm áo gạo tiền càng làm mẹ nung nấu mong ước nuôi con ăn học thành tài, mong cuộc sống đỡ vất vả hơn mẹ. Biết được nỗi thao thức của mẹ, cả tôi và em gái đều nỗ lực học thật giỏi để mẹ vui lòng. Mẹ luôn là động lực mạnh mẽ để tôi học tập và bước đi trong cuộc sống. Tuy nhiên, khi đứng trước kỳ thi đại học, tôi thật sự mất phương hướng trước hai con đường.
Một mặt tôi thích học gì đó trong lĩnh vực làm đẹp, luôn muốn chăm sóc vẻ đẹp cho mọi người. Với tôi, đó là niềm vui và thích thú, nhưng dường như dưới con mắt mọi người đó là một việc bình thường nếu không nói là tầm thường. Một mặt tôi sẽ chọn ngành nào đó dễ kiếm tiền để có một cuộc sống ổn định, vừa giúp đỡ mẹ và làm mẹ yên tâm, vừa nuôi em gái. Sau thời gian vật lộn với bản thân, tôi quyết định đăng ký thi ngành tài chính ngân hàng. Bây giờ, tôi đã là sinh viên năm 3 của ngành mình đã chọn.
Có lẽ mọi thứ đã đi vào quỹ đạo của nó, và có lẽ tôi nên “yên bề” với những gì mình đã lựa chọn. Tuy nhiên, đôi khi tôi cảm thấy ngán ngẩm với những con số khô khan. Tôi không thích gắn bó mãi mãi với công việc ở ngân hàng. Ước mơ làm việc trong lĩnh vực làm đẹp vẫn nung nấu trong tôi. Hiện tại, tôi vẫn tiếp tục theo học chương trình đại học nhưng hy vọng về một hướng đi khác.