Đừng yêu tớ cậu nhé! Bởi tớ ngang ngạnh, bướng bỉnh lắm. Sẽ làm cậu tức giận và nổi nóng. Cậu chẳng gọi tớ là Cua còn gì. Tớ không chịu để cậu một mình bước trong cuộc sống, sẽ nhõng nhẽo đòi theo cùng và cậu sẽ quay lại quát nhưng tớ không lùi bước đâu. Vẫn lặng lẽ bên cậu, đôi khi là đứng nhìn cậu thôi.
Đừng yêu tớ cậu nhé! Bởi tớ là chúa rắc rối. Cậu từng bảo con gái rắc rối lắm và tớ còn rắc rối bằng cả tốp con gái cộng lại. Tại tớ cứ nhắc cậu phải ăn cái này nên uống cái kia tốt cho sức khỏe, tại cứ 6 giờ sáng là tớ nhắc cậu ăn sáng đầy đủ, tại mỗi lần cậu bảo tớ không được nhắn tin nữa mà đi ngủ đi thì tớ lại nhắn tin kêu cậu cũng đi ngủ tớ mới chịu. Tớ cứ rắc rối vậy nhưng hình như chỉ rắc rối với cậu mà thôi.
Đừng yêu tớ cậu nhé! Bởi khi yêu tớ thật lòng, xa tớ cậu sẽ nhớ tớ lắm. Cảm giác đó tớ đang trải qua và khó chịu lắm cậu à. Đầu óc tớ luôn nghĩ về cậu, giờ này cậu đang làm gì? Có lúc nào chợt nhớ tới tớ? Tự suy diễn và tớ thấy ấm ức khi nghĩ chắc cậu đang đi chơi hay cười đùa với cô bạn nào đó. Tớ ghen tị với những người bạn cùng lớp cậu. Tớ muốn trả lời tin nhắn của cậu nhưng cứ viết tin rồi xóa, nén lòng mình lại, tớ sẽ tập quen dần để mỗi khi không được nói chuyện với cậu tớ không thấy buồn.
Đừng yêu tớ cậu nhé! Bởi tớ là bạn cậu thôi mà đã có khối người nhìn cậu lạ lắm rồi. Nếu cậu yêu tớ nữa chắc cậu sẽ thành chủ đề bàn tán khắp nơi. Tớ biết cậu ghét nhất điều đó. Tớ không xinh, không có gì nổi bật chỉ là con nhóc lùn tè, tóc ngắn, học bình thường thôi nhưng tớ vẫn vui vì đó mới là chính tớ. Mẹ tớ vẫn bảo tớ là niềm tự hào của mẹ, đứa bạn vẫn luôn gọi tớ mỗi khi nó buồn và cậu — không cần tớ nói cũng biết tớ đang cần gì. Với tớ, thế là đủ.
Đừng yêu tớ cậu nhé! Hãy để tớ yêu cậu thôi, và chỉ mình tớ biết là đủ. Tớ vẫn sát cánh bên cậu, im lặng lắng nghe tâm sự của cậu, im lặng nhìn cậu cười vui. Cậu nhé, đừng yêu tớ!