Tôi năm nay mới 24 tuổi. Tốt nghiệp đại học khoa kinh tế. Bao nhiêu hoài bão khi thời sinh viên. Ra trường đi làm tôi mới biết thực sự là mình không phù hợp với ngành đó, với tôi kỹ thuật và giáo viên là thực sự hợp.
Tôi bắt đầu chuyển sang ngành công nghệ thông tin, học ngành quản trị mạng ở một số trung tâm có tiếng và tôi cũng có được những kết quả nhất định đủ để bước vào nghề mới kiếm tiền. Nhưng cũng không như tôi nghĩ, chứng chỉ về ngành quản trị mạng và bằng đại học ngành kinh tế để xin một công việc kỹ thuật quả thực khó với tôi.
Với sự nỗ lực tôi đã tìm được một công việc quản trị mạng ở một công ty có tiếng, mức lương đủ để mình tôi sống và tiêu xài chút ít. Mọi việc chắc có lẽ sẽ không có gì nếu tôi chưa có người yêu.
Từ khi tôi yêu cô ấy, tôi bắt đầu lo về tương lai nhiều hơn. Đồng lương của tôi chỉ đủ nuôi sống bản thân tôi, còn lập gia đình thì quả là ngoài sức tưởng tượng. Tôi bắt đầu suy nghĩ về tương lai nhiều hơn. Điều quan trọng là tôi không thấy tương lai của mình ở công việc hiện tại và tôi đang kiếm tìm một cơ hội khác mong muốn có khả năng thăng tiến và mức lương tốt hơn. Và tôi thực sự gặp khó khăn.
Nếu là tìm một công việc về kinh doanh thì với trình độ như tôi quả thực là đơn giản, nhưng kinh doanh không hợp với tôi, tôi giao tiếp rất kém, tôi thấy tôi làm công việc đó không có hiệu quả thì trước sau gì tôi cũng thất bại (trước kia tôi từng làm kinh doanh ở một công ty máy tính). Mặc dù trong kinh doanh tôi biết hướng làm thế nào thì mới có hiệu quả trong công việc xong khi tôi thực hiện thì thật tệ.
Tôi yêu cô ấy và mong rằng sẽ đủ vững chãi để cùng cô ấy xây dựng cuộc sống no đủ. Chính những suy nghĩ này làm cho tôi thực sự thấy căng thẳng. Tôi không còn vui vẻ như trước nữa, lúc nào cũng lo lắng vì công việc mặc dù công việc hiện tại của tôi vẫn tạm ổn. Tôi có định hướng, học mạnh để tăng vốn tiếng anh của mình và thi cao học.
Sau khi học xong cao học một ngành theo tôi là tương đối “hot” ở một trường kinh tế tôi sẽ có cơ hội việc làm tốt hơn, ít nhất là mơ ước làm giáo viên một trường cao đẳng nào đó… Tôi cũng đã từng nói với bạn gái của tôi về chuyện này nhưng chỉ là phần nào thôi, tôi không muốn cô ấy biết tôi đang khủng hoảng về tinh thần, điều quan trọng là tôi cảm thấy tự ti, cảm thấy mình kém kỏi khi khả năng kiếm tiền kém, cảm thấy rằng khi yêu tôi có lẽ cô ấy sẽ vất vả. Cô ấy rất yêu tôi và tôi cũng vậy.
Tôi mong muốn một năm nữa sau khi ra trường có việc làm ổn định chúng tôi sẽ tính chuyện lâu dài. Vậy mà bây giờ nhìn về tương lai tôi vẫn chưa thấy có điều gì khả quan, tôi đang mất phương hướng, tôi đang cảm thấy rất áp lực. Bạn gái tôi động viên tôi rất nhiều, nhưng cô ấy chưa biết được tôi đang lo lắng đến mức nào, chính vì tương lai của tôi nên tôi lo lắng mất cô ấy mặc dù cô ấy là người rất tốt và biết điều. Cô ấy vẫn là sinh viên nên chưa để ý nhiều về những gì tôi nói.
Với tôi, người đàn ông không có tài chính vững vàng thì thật là tệ. Chính những suy nghĩ này làm tôi cảm thấy áp lực, cảm thấy không tự tin với chính bạn gái của tôi. Thời gian này tôi thực sự cảm thấy rất khủng hoảng về tinh thần: vì công việc hiện tại không có cơ hội thăng tiến, kiếm một cơ hội khác đang rất khó với tôi, phải chăng với kiến thức về kinh tế và kỹ thuật tôi nên trở lại với công việc kinh doanh? Hay cố gắng kiếm tìm một công việc kỹ thuật ở một nơi điều kiện tốt hơn, hay là cần phải có một hướng đi khác nào đó?
Tôi cũng đang rất cố gắng học tập trau dồi thêm kiến thức phục vụ công việc. Các bạn cho tôi một lời khuyên, nếu còn ngày nào chưa tìm ra hướng đi cho tương lai thì tôi còn mặc cảm với tình yêu của tôi. Tôi đang rất khủng hoảng tinh thần.