Là cha mẹ, ai cũng muốn con mình nhận được những điều tốt nhất. Tuy nhiên, đôi khi bạn cố gắng làm thật nhiều cho con nhưng đó lại không hẳn là điều mang lại hạnh phúc cho con. Có thể bạn đang làm cho con bao việc lớn lao nhưng lại bỏ quên những việc nho nhỏ mà con cần.
Những ngày hè này, dường như mọi người đều biết đến những chương trình học kỳ quân đội hay tập huấn ở chùa cho trẻ. Không ít các bậc phụ huynh bận rộn gởi con đi rèn luyện với mong muốn nhìn thấy sự thay đổi của con. Nhưng trong vài tháng hè, trẻ đã nhận thức và trưởng thành hay chưa?
Chị Phượng (Yên Hòa, Hà Nội) kể, hè năm ngoái, đang bí người trông coi con, lại nghe bạn bè mách cho cháu lên chùa sẽ học được nhiều điều tốt, chị liền tìm hiểu và đưa ngay cậu nhóc vừa học xong lớp 6 tới một thiền viện ở Vĩnh Phúc để “tu”. Được đúng 3 hôm, thấy con gọi điện về khóc như mưa, chị vội vàng lên đón.
“Đến nơi, thấy thằng bé mặt xanh tái, ngơ ngác, tôi xót quá. Mấy hôm sau con vẫn tỏ ra hoảng hốt, đêm nào cũng đòi nằm cùng bố mẹ rồi thức chong chong”, chị Phượng kể.
Hỏi ra chị mới biết, khi ở chùa, thấy khung cảnh trầm mặc khói hương, rồi cả ngày nghe tiếng tụng kinh gõ mõ, tiếng rao giảng đều đều, không được xem TV, không có một người quen nào bên cạnh… cậu con trai vốn nhút nhát của chị đâm hoảng.
“Mình biết thằng bé thần kinh yếu, hay sợ sệt nhưng nghĩ lên đó có nhiều bạn cùng tuổi, lại nghe các sư nói về đạo lý, điều thiện nên sẽ tốt cho con, ai ngờ…”, chị tâm sự.
Có cậu con trai lớp 8 lười học, hay đánh nhau trong lớp, vợ chồng anh Hà (Ba Đình, Hà Nội) cho con tham gia khóa Học kỳ quân đội do một công ty tư nhân tổ chức vì: “Nghe nói vào đây bọn trẻ sẽ ăn, ở theo tác phong quân đội, được rèn tính kỷ luật, rồi học kỹ năng sống, hy vọng thằng cu sẽ khá lên”.
Khi cậu con trai tỏ ý không muốn “nhập ngũ”, anh Hà đe: “Mày hư nên phải đi cho người ta huấn luyện chứ.
Cuối cùng, cậu nhóc cũng “lên đường”. Thế nhưng, sau khóa học 10 ngày trở về, anh chị thấy con vẫn không có gì thay đổi. Thậm chí, cậu còn cười khẩy kể với đám bạn: “Ông bà bô muốn tớ biết mùi khổ nhưng với tớ chả bõ bèn gì”. Không những thế, trong thời gian làm “bộ đội” cậu bé đã kịp kết bạn với một nhóm được đưa đi “cải tạo” giống mình.
Theo vnexpress
Vì mải miết lo cho tình hình kinh tế nên các bậc phụ huynh không còn thời gian dành cho con cái của mình. Phải chăng nhu cầu vật chất là tất cả những thứ con trẻ cần để trở thành con người trưởng thành, vững vàng trong cuộc sống?
“We can do no great things, only small things with great love.”
“Có thể chúng ta không làm nên những việc lớn, nhưng có thể làm những việc nhỏ với một tình yêu lớn”
-Mẹ Têrêsa-
- Chúng ta nghĩ rằng mình phải bươn chải, kiếm tiền để cho con có cuộc sống tốt nhất, nhưng không biết là con trẻ cũng cần đến sự gần gũi, chăm sóc và lắng nghe của cha mẹ mỗi ngày.
- Chúng ta nghĩ rằng phải cho con học một trường quốc tế hay chuẩn quốc gia nhưng không biết rằng con cái cần chúng ta biết những môn học chúng yêu thích là gì, một ngày ở trường như thế nào.
- Chúng ta đặt kỳ vọng vào con quá lớn và mong con thành công trong tương lai nhưng không biết điểm mạnh, điểm yếu của con và những hoạt động ngoại khóa chúng muốn tham gia là gì.
- Chúng ta muốn con trưởng thành và vững vàng trước những khó khăn xảy đến nhưng lại không dành thời gian để lăng nghe và chia sẻ với con về những giá trị cần thiết trong cuộc sống.
- Chúng ta muốn con phát triển hài hòa và có khả năng ứng xử nhưng chúng ta không biết bạn bè của chúng là ai, chúng nghĩ gì về mọi thứ diễn ra xung quanh mình.
Những mong đợi và những điều bạn xây dựng cho con không phải là không quan trọng. Tuy nhiên, những điều nhỏ bé mà trẻ mong muốn nơi cha mẹ cũng cần thiết không kém.
- Một sự an ủi, vỗ về để biết rằng chúng được yêu thương
- Một sự lắng nghe để biết rằng chúng có giá trị và quan trọng
- Một câu nói động viên để trẻ thêm tự tin, …
Hơn nữa, những nghiên cứu gần đây cho thấy những trẻ nào gần gũi với mẹ có khả năng đối diện và giải quyết các vấn đề trong cuộc sống dễ dàng hơn những trẻ khác. Vì thế, hãy thể hiện một tình yêu lớn đối với trẻ với những điều nho nhỏ quan trọng!
Tôi nhớ một câu chuyện của mẹ Têrêsa Cancutta kể khi mẹ chăm sóc những người bất hạnh vô gia cư Ấn Độ:
Một ngày nọ, mẹ Têrêsa tìm thấy một em có được một nơi êm ấm và có thức ăn ngon, có quần áo sạch. Mẹ và những người ở đó cố gắng làm cho em hạnh phúc trong khả năng có thể. Vài giờ sau, em bé bỏ trốn. Sau vài ngày, mẹ lại tìm thấy đứa bé. Một lần nưã, mẹ mang em trở nhà và bảo một nữ tu hãy theo đứa trẻ này xem nó đi đâu.
Bé gái ấy lại bỏ trốn. Như lời dặn trước, nữ tu ấy đi theo đứa bé để biết em bé muốn đi đâu.
Theo chân bé gái, sơ phát hiện rằng em quay về với mẹ. Bà đang sống trong một túp lều rách nát dưới một gốc cây ven đường. Người mẹ đặt hai tảng đá dưới gốc cây và đặt lên trên một chiếc nồi đen cháy lõng bỏng nước. Đó là tất cả bữa ăn của họ.
Nghe chị nữ tu kể lại, mẹ Têrêsa vội vã lên đường chạy đến đó. Mẹ thấy gương mặt bé gái nhỏ vì em được ở cùng mẹ – người yêu thương và làm cho em những bữa ăn đặc biệt ở góc tồi tàn đó.
Tình yêu bắt đầu từ gia đình. Đứa trẻ sẽ cảm thấy hạnh phúc và phát triển tốt hơn nếu cảm nhận được tình yêu của cha mẹ. Cho con cái của bạn cảm nhận điều từ đó những hành động nho nhỏ đồng nghĩa với việc bạn đang xây dưng những nền tảng giúp trẻ đứng vững hơn trong cuộc sống.
Theo Kim Oanh- Dakota