‘Nếu thấy một gia đình hạnh phúc, anh nên tin rằng ở trong gia đình có một người đàn bà biết quên mình’.
Ngày 8/3 hàng năm, nhiều phụ nữ trên thế giới sẽ nhận được quà, nhất là hoa của các đấng mày râu trao tặng: Chồng tặng vợ, bạn trai tặng bạn gái, con trai tặng mẹ, cháu trai tặng bà, anh trai tặng em gái hoặc em trai tặng chị. Chồng nói nhiều phụ nữ có nghĩa là không phải tất cả phụ nữ trên thế gian này đều được nhận hoa hay quà vào ngày này. Trong số những phụ nữ ấy có vợ.
Chồng biết chắc, vợ thừa hiểu chuyện đó bởi từ khi quen nhau đến khi rước vợ về dinh, có năm nào mà chồng tặng hoa cho vợ nhân ngày này đâu. Chồng nghĩ đơn giản, với vợ, ngày nào trong năm chồng cũng xem như ngày 8/3 cả.
Buổi sáng 8/3 trước, chồng nhìn vợ rồi gãi đầu, mãi mới thành lời: Tính mua tặng vợ bó hồng nhưng nhìn trời nắng quá, sợ hồng mau héo. Muốn mời vợ buổi tối đến nơi năm xưa hai đứa thường hẹn hò nhưng ngặt nỗi nơi ấy giờ đây quá phức tạp. Muốn mời vợ đi ăn, bất chợt xem lại chiếc ví chỉ còn vài nghìn lẻ, rồi vợ lại phải bỏ tiền trả nên chồng chẳng nỡ. Thôi nhé, tặng vợ một cái hôn vậy. Vợ “nhận quà” xong, gật đầu: “Thế cũng quá đủ rồi”.
Đôi khi, chồng biết mình thật “đoảng”, chẳng có gì gọi là ga-lăng với vợ. Vậy mà, vợ chẳng bao giờ trách chồng vì vợ biết tính chồng là thế và cũng rất vụng về trong việc này nhưng trên hết, chồng luôn yêu vợ, thương con.
Hôm chủ nhật, trên chuyến xe đi từ thiện, cả nhóm bàn về ngày Quốc tế phụ nữ, các ông trên xe biết phận ngồi yên lặng nghe các bà phát biểu. Bà nào cũng chỉ mong các ông chồng mỗi ngày đều quan tâm, chia sẻ việc gia đình với vợ chứ đừng chỉ tôn vinh một ngày trong năm. Cô bạn của vợ phát biểu một câu thật ý nghĩa: “Người vợ đâu cần hoa bởi hoa đẹp đến mấy rồi cũng héo và quăng vào thùng rác mà thôi. Vợ cần sự đồng cảm và yêu thương của chồng trong những ngày sống bên nhau của cuộc đời này”.
Mình là vợ chồng hơn hai mươi năm rồi, cùng hưởng chung những niềm vui và chia sẻ cho nhau những nỗi buồn, cùng chịu đựng nhiều khó khăn của cuộc sống. Bao năm ấy có bao ngày8/3, rồi năm nay cũng vậy, sẽ bình lặng trôi qua, sẽ chẳng có hoa, chẳng có quà, vẫn như những ngày bình thường khác, cũng là sự sẻ chia, đồng cảm, yêu thương nhau của hai vợ chồng . Vợ đã giao cả đời cho chồng mà không chút phân vân, do dự. Vợ là người “giữ lửa” hạnh phúc gia đình. Còn chồng là ngọn gió thật nhẹ đủ làm cho ngọn lửa lung linh không bao giờ tắt.
Rene Bazin nói: “Nếu anh thấy một gia đình hạnh phúc, anh nên tin rằng ở trong gia đình có một người đàn bà biết quên mình”. Đúng như thế, gia đình mình hạnh phúc và người đàn bà tuyệt với ấy chính là vợ. Hoa đẹp đến đâu, gói quà có giá trị đến mấy cũng chẳng thể sánh bằng sự hy sinh của vợ cho chồng, cho con.
Ngày mai chuyện gì xảy ra chẳng thể biết được nhưng hôm nay hai vợ chồng mình vẫn tựa vào nhau để gìn giữ, nuôi dưỡng hạnh phúc gia đình nhỏ này, phải không vợ?
Theo ngoisao